Bước tới phòng thi ớn thấy bà
Thí sinh đầu bước vô phòng thi. Ông thầy hỏi:
- Cái nào nhanh hơn, ánh sáng hoặc âm thanh?
- Tất nhiên là âm thanh!
- Căn cứ vào đâu?
- Khi em bật ti-vi lên... trước tiên em nghe được tiếng... sau đó mới thấy hình.
- Rớt. Mời thí sinh kế tiếp.
Thí sinh kế đi vô và cũng bị hỏi y chang như vậy.
- Dĩ nhiên là ánh sáng!
Thầy (cảm thấy nhẹ nhõm khi nghe câu trả lời):
- Em có thể giải thích tại sao không?
- Khi em bật ra-đi-ô... em thấy cái đèn đi-ốt cháy sáng lên trước... sau đó mới nghe âm thanh.
- ĐI RA! Rớt! Kêu thí sinh cuối vô!
Lần này thầy giáo moi ra đèn pin và cái còi. Trước mặt học trò, ông bật đèn và bấm còi cùng một lúc.
- Em nhận được cái gì trước: ánh sáng hoặc âm thanh?
- Ánh sáng.
- Tốt! Tại sao?
- Dễ ợt! Đôi mắt con người nằm trước hai lỗ tai.
Sinh viên trường Y đến thi vấn đáp với giáo sư. Giáo sư hỏi:
- Nếu muốn cho người bệnh tháo mồ hôi thì anh sẽ làm gì?
- Tôi sẽ cho bệnh nhân dùng các thức uống nóng.
- Ví dụ?
- Như trà nóng, thuốc, nước hoa hồi.
- Nếu các thứ đó không công hiệu?
- Tôi sẽ dùng dầu xoa, cho ngửi êphin.
- Nhưng nếu không được thì sao?
- Tôi sẽ dùng các thứ dụng cụ thủy ngân.
- Nhưng vẫn không công hiệu thì sao?
- Tôi sẽ dùng các thứ thuốc, như saphơnran, xanxapêren...
Anh sinh viên vừa trả lời vừa lau mồ hôi nhỏ giọt.
- Nếu những phương thuốc đó cũng không đủ công hiệu?
- Thì tôi sẽ đưa bệnh nhân đến thi vấn đáp với giáo sư!