Con Cat Diễn Nghĩa: Đã ít tiền, lại vừa già vừa xấu, đã thế còn xỉu xìu xìu nữa
Hồi trước hồi trước mấy hồi nói Lưu Bị đích thân ngự giá thân chinh đánh Đông Ngô. Những trận mở đầu đánh đâu thắng đó khiến Lưu Bị khoan khoái vô cũng. Số lượng 70 vạn quân là Lưu Bị nói vống lên thế chứ thật ra chưa đến 7 vạn.
Tôn Quyền nghe tin Lưu Bị quyết tiêu diệt từ điểm đầu Hắc Long Giang đến điểm cuối Hải Nam, vội sai sứ tới Lạc Dương gặp Tào Phi dâng biểu xưng thần, đồng thời trao trả Vu Cấm từng bị Quan Vũ bắt sống và giam cầm ở Giang Lăng cho Tào Phi. Nghe tin này Lưu Bị lo sợ Tào Phi giúp Tôn Quyền, bèn gọi các tướng ở 70 trại đến bàn bạc.
Buổi chiều, trong lúc chờ các tướng đến, Lưu Bị thong thả đi dạo để ngắm cảnh Giang Đông mà ông cho là sắp chinh phục được. Nghe nói ở làng nọ có mấy dịch vụ này nọ khiến anh em rất hào hứng, do vừa bị vợ bỏ nên mấy tháng liên đang bí, ông muốn thử một lần cho biết.
Sau khi cưỡi ngựa đến khách sạn nọ, Lưu Bị liền hỏi anh bồi khu vực nào có vui vẻ tươi mát, anh bồi chỉ dẫn tận tình. Buổi tối Lưu Bị lên đồ láng coóng đi ra vực đó, thấy ngã ba có 2 tấm bảng chỉ về 2 hướng, một tấm ghi là “Dành cho người nhiều tiền” tấm còn lại ghi “Dành cho người ít tiền”. Lưu Bị tự nhủ:
- Đang trong giai đoạn phải tiết kiệm nên đi vào đường dành cho người ít tiền vậy!
Lưu Bị cắm cúi đi đến cuối đường lại gặp ngã ba có 2 tấm bảng chỉ về 2 hướng, một tấm ghi “Dành cho người trẻ”, tấm còn lại ghi “Dành cho người già”. Thế là Lưu Bị lại lọ mọ quẹo vào đường dành cho người già cắm cúi đi.
Ði đến cuối đường Lưu Bị lại gặp ngã ba trên có 2 tấm bảng. Một tấm ghi là “Dành cho người đẹp” tấm còn lại “Dành cho người xấu”, Lưu Bị lại tự nhủ:
- Mình 61 rồi còn đẹp cái gì nữa chứ?!!
Nghĩ rồi Lưu Bị quẹo vào đường dành cho người xấu, vừa đi vừa tự động viên mình: “Sắp được hưởng sung sướng rồi cố lên”. Ði đến cuối đường lại nhìn thấy ngã ba trên lại có 2 tấm bảng rẽ ra 2 hướng. Một tấm ghi “Dành cho người dẻo dai” tấm còn lại ghi “Dành cho người xỉu xìu xìu”. Lưu Bị lẩm bẩm:
- Ta là dân võ, nhưng dạo này cần dành sức chiến đấu nên tự cho mình thuộc loại xỉu xìu xìu đi cho chắc, với lại mình chỉ ráng đi để tận hưởng chút lạc thú cuối đời cho biết với người ta thôi mà.
Thế là Lưu Bị rẽ vào con đường thứ 2, lụm cụm xiêu vẹo bước đi một cách khó nhọc, nhưng khi đến cuối đường Lưu Bị nhìn thấy chỉ có tấm bảng treo thật cao, trên đó ghi: “Ít tiền, già, xấu, lại còn xỉu xìu xìu thì làm gì được nữa, quay về nhà đọc Con Cat Diễn Nghĩa cho đỡ nghiền thôi bố già ơi. Ký tên: Lục Tốn”!
Lưu Bị đọc xong ngã vật ra, quân Thục vội đem về thành Bạch Đế dưỡng bệnh, một năm sau thì Lưu Bị mất, để lại Lưu Thiện còn nhỏ phó thác cho Gia Cát Lượng trợ giúp.
Muốn biết sự việc tiếp theo thế nào, xin mời xem hồi sau sẽ rõ.